
Nhà thổ là những địa điểm kinh doanh nơi diễn ra các hoạt động tình dục giữa khách làng chơi và gái mại dâm[1]. Nhà thổ còn có nhiều cách gọi khác như nhà chứa, nhà ngói, lầu xanh, thanh lâu, động mại dâm, kỹ viện. Ở những nơi mà hoạt động mại dâm là bất hợp pháp, nhà thổ thường núp dưới vỏ bọc là các hiệu tẩm quất, quán bar, câu lạc bộ múa thoát y,…
Luật pháp quy định về hoạt động của nhà thổ tại các quốc gia cũng như trong một quốc gia là rất khác nhau, thậm chí có thể thay đổi theo từng thời kỳ. Ở một số nơi nhà thổ là hợp pháp và phổ biến, trong khi ở nơi khác nó là bất hợp pháp. Ngay tại các nước cho phép hoạt động mại dâm, nhà thổ vẫn nằm ngoài hệ thống chính thức chấp nhận.
Mại dâm và hoạt động của nhà thổ là bất hợp pháp tại nhiều quốc gia, mặc dù vậy vẫn có thể có những nhà thổ nổi tiếng được làm ngơ. Ở Hoa Kỳ, hoạt động mại dâm bị cấm, ngoại trừ tiểu bang Nevada. Ở nhiều quốc gia, nhà thổ bị coi là trái pháp luật nhưng luật pháp lại cố tình bỏ qua nó. Tại các quốc gia này, nhà thổ có thể được dung túng bởi các nhà chức trách. Tình trạng này diễn ra tại nhiều nơi trên thế giới nhưng khu vực thường xuyên có những chính sách kiểu như thế này là châu Á, ví dụ nổi bật là Thái Lan. Các nhà thổ thường hoạt động trá hình dưới các hình thức kinh doanh hợp pháp, chẳng hạn như phòng tắm hơi, spa hay quán massage.
Bạn đang đọc: Nhà thổ – Wikipedia tiếng Việt
Tại Đông Á[sửa|sửa mã nguồn]
Lầu xanh ( thanh lâu ), kỹ viện từng hoạt động giải trí chính thức ở Trung Quốc để Giao hàng cho mại dâm và vui chơi kể từ thời phong kiến cổ đại. Nhiều quá trình trong lịch sử dân tộc Trung Quốc thời kỳ cổ đại và đế quốc, kỹ viện do những thương gia phong phú chiếm hữu, tiêu biểu vượt trội là hình tượng những ” tú bà ” và họ hoạt động giải trí kinh doanh thương mại ở những vùng thành thị như thể Kinh thành. Những kỹ nữ ăn vận đẹp tươi và chuẩn bị sẵn sàng tới ship hàng ở những bàn thích hợp và thực thi nghi lễ rót rượu. Một kỹ nữ ( hoa nương ) Trung Quốc hoàn toàn có thể có năng khiếu sở trường thẩm mỹ và nghệ thuật và có những kiến thức và kỹ năng múa, hát, chơi nhạc cụ cũng như đối đáp, ứng khẩu bằng thơ. Mại dâm không bị không cho ở Trung Quốc thời cổ trung đại ( mặc dầu những hoa nương không được coi là thích hợp để kết hôn với đàn ông ở những tầng lớp cao quý trong xã hội ) và thay vào đó, những kỹ nữ làm chủ những kỹ viện trên phố sẽ được quần chúng đặt ở cùng vị thế với những nữ nghệ nhân, được coi là con người, được người đời nhìn nhận là lịch sự, nhã nhặn mặc dầu bị làm cho hư hỏng, nhơ bẩn, suy đồi, và hầu hết những kỹ nữ tiêu biểu vượt trội đều dùng những cách tương tự như để tiếp đãi, làm vui vẻ những người thuộc giới quý tộc. [ 2 ] Cả phụ nữ lẫn phái mạnh trẻ đều hành nghề mại dâm ở trong những môi trường tự nhiên kỹ viện đầy rẫy sự phức tạp này, mặc dầu những ghi chép lịch sử dân tộc và những tác phẩm văn học phần lớn đều lãng mạn hóa dòng chảy tự do, đặc tính thẩm mỹ và nghệ thuật về những kỹ nữ .
Việc hành nghề dẫn dắt các kỹ nữ trong những kỹ viện đầy rẫy sự phức tạp này còn truyền bá đến những vùng xung quanh chịu ảnh hưởng của văn hóa chữ Hán, điển hình là tại Nhật Bản từ sau thế kỷ 6, nơi mà các kỹ nữ tiến triển thành những nghề giải trí như Oiran và Geisha. Ngoài ra, các geisha Nhật Bản còn nhấn mạnh vào cách hầu bàn tốt, các kỹ năng nghệ thuật, phong cách nhã nhặn và các kỹ xảo trò chuyện tinh tế, khôn khéo, tài tình. Nghề này còn lan truyền đến bán đảo Triều Tiên và Việt Nam, nơi mà các kỹ nữ biến hóa thành những kỹ sanh, cô đầu.
- Burford, E. J. The Bishop’s Brothels. London: Robert Hale, 1993. ISBN 978-0-7090-5113-8.
- Ka-tzetnik 135633 (Karol Cetinsky). House of Dolls. Moshe M. Kohn (trans.). New York: Simon and Schuster, 1955. A novel about the Holocaust, including a description of a brothel staffed by concentration camp inmates.
Liên kết ngoài[sửa|sửa mã nguồn]
Source: https://startupvn.net
Category: Kiến Trúc